Nhập vai là một hiện tượng xã hội mang tính hư cấu.
Đứng dưới phương diện là một đồng chí thụ động tiếp thu kiến thức "nhập vai" như Vương Nguyên mà nói, cosplay tuyệt đối có thể khiến người ta phun máu văng đầy màn hình.
Vương Tuấn Khải sau khi hóa thân thành sát thủ bóng đêm, vì sự sinh sản và quyền được sống của giống loài con rệp mà dồn bảo mẫu của mình vào ngõ cụt, làm cho bạn nhỏ bảo mẫu cảm thấy số phận của mình kỳ thực chẳng khác con rệp là bao.
Cha mẹ mất, ăn nhờ ở đậu không xong, tiền làm thêm không đủ nuôi thân, hiện giờ phải tập làm một bảo mẫu sống bám trên đầu một tên tác giả trinh thám kinh dị, mà bây giờ tên tác giả kia đang lên cơn diễn trò dở ông dở thằng, có thể nói, cuộc đời là những chuỗi ngày khiến người ta mất niềm tin vào cái gọi là tình yêu.
Vương Nguyên hít hít mũi, bùi ngùi xót thương cho tấm thân như tấc bóng chiều. Giữa lúc nam thanh niên bảo mẫu đang hối hận vì đã nghe lời lão đầu trọc thì Vương Tuấn Khải cười nhẹ một tiếng, thanh âm tràn ngập khiêu khích: "Không dám trả lời?"
"..."
"Thực sự không dám trả lời?"
"Ai nói..." Đành rằng đâm lao thì phải theo lao, nhưng đâm kiểu này thốn quá đi nha: "Nếu không ăn no làm sao có thể "yêu"..."
Đừng tin vào H văn thường nói, ba ba ba~ ba ba ba~ suốt ngày suốt đêm quên ăn quên ngủ, ha ha, các hạ làm bằng plastic hay viranium? Trừ bỏ huyền huyễn văn còn đâu đều là hư -
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-cua-nha-van-nha-cua-nha-van-khai-nguyen/2440466/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.