Vào lúc này, trong đại lao của phủ nha, Lưu Hưởng đang đi tuần, sau khi quan tâm hỏi han, động viên các lao sai phải chịu vất vả một lượt. Khi đi qua buồng giam đang nhốt La Bình, y liếc mắt nhìn. La Bình không phát hiện có người đến, chỉ ngồi ở đó với vẻ mặt lo lắng.
Lưu Hưởng xem xét tình hình trong lao xong thì ra ngoài. Y biết, y buộc phải đưa tên ngu ngốc này ra ngoài, không thể để hắn chết trong lao, không thể để vụ án này kết thúc. Nếu như vở kịch này kết thúc đơn giản như vậy thì y căn bản chẳng có cách nào đi nói lại với tiên sinh. Hơn nữa, bắt đầu từ ngày thứ ba đã có kịch phải diễn, viên đá cản đường La Bình này thực là đáng ghét, lại giúp kẻ khác nhận tội, ngu đến cực điểm.
Lưu Hưởng đi đến phía cổng lớn của phủ nha, chuyện này chắc chắn không thể thoát khỏi liên quan tới Tô Tiểu Bồi, chỗ này nhất định có bẫy, y phải cẩn thận mới được. Tóm lại, lần này nhất định phải khiến cho ả chết thật sạch sẽ, không được có bất cứ sai lầm nào.
Lưu Hưởng rời khỏi cửa lớn của phủ nha, khóe mắt bỗng thấp thoáng bóng người con gái mặc y phục màu xanh nhạt, y quay sang, nhưng lại không thấy người đâu nữa. Y hỏi nha dịch thủ vệ của phủ nha ở bên cạnh xem có phải y cũng nhìn thấy một nữ tử áo xanh đứng bên đó không, người đó quay sang nhìn, lắc đầu. Lưu Hưởng ngẫm nghĩ rồi đi qua đó, xung quanh không một bóng người,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-dam-tim-chong/338211/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.