Tống Phi Bằng và Thượng Quan Linh Phụng phi hành song song bên nhau cùng hướng về Sơn Đông.
Trong làn gió ngược chiều vùn vụt, tiếng cô gái thỏ thẻ bên tai Phi Bằng :
- Tống huynh, có thể bá phụ của muội còn ở Sơn Đông sao?
Tia mắt vẫn dõi về phía trước, Tống Phi Bằng đáp :
- Buổi hội kiến của bá phụ muội và cái chết của Sơn Đông Tuyệt Thủ Thái Kình Ngạc có nhiều bí ẩn liên quan tới pho bí kíp. Huynh có nhiều bạn hữu ở Sơn Đông, những vị bằng hữu biết nhiều chuyện bí mật này sẽ giúp chúng ta tìm ra sự thật. Theo huynh nghĩ Đại Kiệt Kim Điêu Thượng Quan Kỳ Long chỉ ẩn tích chớ không tuyệt tích.
Linh Phụng hé miệng toan hỏi nữa, bỗng nàng khựng lại vì bên tai nghe nhiều tiếng chim lạ kêu chuyền trên những tàn cây.
Nàng quay nhìn Phi Bằng :
- Tiếng chim gì lạ vậy, Tống huynh?
Phi Bằng lắng tai nghe ngóng.
Gã kêu lên :
- Tiếng người đấy, Linh muội coi chừng.
Rào Rào Rào...
Câu nói của chàng trai chưa dứt thì hàng trăm bóng người từ các tàn cây quanh đó chợt lao xuống. Những đạo kình phong bủa ra ào ào khiến Linh Phụng và Phi Bằng phải buông mình trên thảm cỏ, trụ bộ sẵn sàng đối địch.
Nắm cánh tay Phi Bằng, Linh Phụng hỏi nhanh :
- Bọn người nào đông đảo vậy huynh?
Phi Bằng lẹ miệng :
- Muội cứ bình tĩnh. Hành tung của chúng ta đã bị theo dõi lâu rồi nên bọn này chực chờ sẵn nơi đây.
Gã đảo mắt một vòng, nhận ra bọn người lố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-doc-quy-mon/1665581/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.