Tạm yên lòng với ý nghĩ ấy, Hán Sơn đứng dậy ngó quanh. Chàng định tìm mấy khóm cỏ linh chi rồi quay về thạch động cấp cứu Cẩm Tiên qua cơn hôn mê nguy hiểm...
Bỗng bên tai chàng nghe những tiếng kêu khẩn thiết :
- Vương ca, Vương ca đâu rồi?
Hán Sơn đã quay lại... Chàng đã lại chụp mặt nạ vào.
Trên khoảng đường mòn, Cẩm Tiên đang chạy nhanh về phía chàng.
Vội dang tay đón cô gái, Hán Sơn hỏi :
- Kìa Cẩm muội, muội đã bình phục rồi sao?
Cẩm Tiên nắm lấy tay Hán Sơn :
- Muội đã tỉnh lại, sau một cơn mê tưởng hồn lìa khỏi xác...
Hán Sơn mỉm cười :
- Nhưng vì sao muội bị hôn mê?
Cẩm Tiên thoáng đỏ mặt :
- Nắm được pho võ công, muội mừng quá nên thử luyện không ngờ...
Nàng chợt nhíu mày :
- Nhưng Vương ca bỏ muội để đi đâu vậy?
Giấu nhẹm chuyện gặp gỡ Linh Phụng, Hán Sơn chỉ nói :
- Tiểu huynh thấy Cẩm muội bị hôn mê, lại sợ muội bị tẩu hỏa nhập ma nguy đến tính mạng, nên phải đi quanh vùng tìm cỏ linh chi về cứu cấp.
Cô gái xúc động nhoẻn miệng cười :
- Vương ca tìm được linh chi chưa?
Hán Sơn vội đáp :
- Tiểu huynh đã tìm nhiều nơi nhưng không thấy.
Đôi mắt Cẩm Tiên chớp nhanh :
- Thôi, khỏi tìm kiếm nữa, muội đã khỏe rồi.
Nhẹ rút tay mình khỏi bàn tay Cẩm Tiên, Hán Sơn bảo :
- Nhưng muội đừng luyện Thiên Chiêu Sưu Lục nữa nhé.
Lại tỏ vẻ bướng bỉnh, Cẩm Tiên bảo :
- Muội sẽ nghiên cứu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-doc-quy-mon/1665775/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.