Từ lúc ăn chiếc nấm thơm trong hang tối. Linh Phụng cảm thấy sinh khí tràn đầy, công lực tăng trưởng dữ dội. Nàng không hiểu rõ nguyên nhân mà chỉ biết chân dương nội khí trong cơ thể nàng đủ tiếp thu những chiêu thức phần đầu của Thiên Chiêu Sưu Lục... 
Để Phi Bằng nằm yên tĩnh bên ngoài, Linh Phụng vào trong ngồi hành công luyện khí. 
Là người đã biết võ công, nội lực lại dồi dào, Linh Phụng tiếp thu các chiêu thức trong pho bí kíp thật nhanh chóng. 
Suốt mấy ngày đêm Linh Phụng vừa theo dõi sức khỏe của Phi Bằng, vừa luyện Thiên Chiêu Sưu Lục trong góc hang sâu. Thấm thoắt nàng đã tiếp thu hơn ba trăm chiêu chiến đấu. Nhưng Linh Phụng vẫn say mê tiếp tục không ngừng. 
Chiều hôm ấy Linh Phụng đang tiếp tục luyện chiêu trong góc hang sâu, bỗng nàng nghe bên ngoài có những âm thanh ậm ọe kỳ lạ rồi có mấy lời xầm xì trao đổi : 
- Gã này là công tử Phi Bằng sao? 
- Chính nó đấy. Gã là con trai của Độc Long Quái Cước Tống Phi Báo, tức là Tống Linh võ đường chủ... 
- Hừm, chẳng trách hắn hạ nổi lão câm Trương Lộng. 
- Gã bị tẩu hỏa nhập ma rồi... 
- Thế là xong. Chắc gã luyện Thiên Chiêu Sưu Lục nhưng không đủ chân dương nội khí... 
- Vậy nửa pho bí kíp gã để đâu? 
- Ta phải lục soát ngay mới được. 
Linh Phụng nghe có những bước chân và âm thanh sột soạt của các người đang lục soát. 
Điều làm nàng yên tâm là những người bên ngoài chẳng phải kẻ ác. Những lời nói của 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-doc-quy-mon/1665796/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.