Cái chân sói va chạm với lồng sáng, lại thêm một tiếng nổ to inh tai nổ ra. Lần này con sói bị hất bay ra phía sau hai mươi mét.
Không dừng lại, Helios nhảy lên lao lên trên mặt đất như một mũi tên, khi đạt tới độ cao ba mươi mét và ngay trên đầu con sói.
Ông tay phải dơ cây pháp trượng ngang đầu, và chĩa nó thẳng xuống con sói. Helios điên cuồng vận chuyển ma lực trong cơ thể, tấm áo choàng của ông bay lên phần phật.
Cả người ông ta bắt đầu tỏa sáng rực rỡ… từ đầu cây pháp trượng biến thành một mũi nhọn… Phần còn lại ánh lên những tia sang bày vọt về phía giống như đuôi sao băng vậy.
Helios bây giờ trông giống một mũi giáo khổng lồ, và cái mũi giáo này đang rơi xuống cắm đúng vào đầu con ma sói…
“Oành oành oành..”
Một chàng nổ liên tiếp vang lên, cùng với những tiếng tí tách nhỏ hơn… Khói bụi mù mịt, sức ép lên không khí tạo thành từng luồng gió mạnh thổi ra bốn phương tám hướng.
Mười giây sau, khói bụi tan đi, ánh sáng bên trên lờ mờ rọi xuống. Ambrose thấy người đàn ông lúc nãy giờ đang nằm thoi thóp dưới mặt đất, trong một vũng máu.
Trước ngực ông ta là một lỗ thủng to bằng cổ bàn tay, vẫn không ngừng phun máu ra, ở bên cạnh cái lỗ đó, Ambrose có thể thấy trái tim đang đập từng nhịp.
Còn Helios Đại hiền giả thì đừng thở dốc ở một bên, vừa rồi, trận đấu nhìn có vẻ rất dễ dàng nhưng lão Đại hiền giả hơn một nghìn tuổi đã dốc hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-gioi-phap-than/2298089/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.