"Đại đệ tử của chưởng giáo chân nhân không ngu xuẩn như Tần Thiên Trảm, người ta từ khi thành thân truyền đệ tử, chỉ ba năm đã liên tục vượt mười mấy sư huynh nhập môn sớm hơn, là Tố Bão sơn đệ tam đại đệ nhất nhân, đến giờ chưa ai hơn được."
"Đâu chỉ thế? Sùng Ngọc sư huynh đứng thứ ba tại Hóa long bảng của thất đại phái, dù thực lực hay tiềm lực đều được các cường giả lớp trước công nhận, là trụ cột tương lai của Tố Bão sơn!"
Hóa long bảng là bảng xếp hạng thất đại phái lập ra cho đệ tử đời thứ ba, hàm ý cá chép hóa rồng, là những người tương lai có khả năng "hóa long" nhất.
Số người trên Hóa long bảng thể hiện thực lực và tiềm lực các môn phái trong thất đại phái. Tố Bão sơn chỉ có một người, nhưng là Sùng Ngọc, lại đứng thứ ba nên được xếp hạng trung bình.
Giang Sĩ Ngọc nghe về Sùng Ngọc nhưng chưa gặp, nghe bàn tán thì hơi biến sắc.
Tôn Lập hỏi nhỏ: "Y nổi tiếng lắm hả?"
Giang Sĩ Ngọc gật đầu, hạ giọng: "Nghe nói dù hai vị đứng trước ở Hóa long bảng cũng nói thẳng xếp hạng là trưởng bối nhận xét, cả hai chưa chắc là đối thủ của Sùng Ngọc, đều rất tôn trọng vị sư huynh này!"
Tôn Lập gật đầu, Sùng Ngọc dẫn đường mỉm cười: "Lưỡng vị sư huynh đó khiêm tốn, nể mặt tại hạ mà thôi."
Giang Sĩ Ngọc không ngờ y nghe được nên ngượng ngùng: "Sùng Ngọc sư huynh khiêm tốn quá."
Tôn Lập quan sát Sùng Ngọc, chút hảo cảm vừa dâng lên thì Võ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-gioi-vinh-tien/1339347/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.