Editor: Sakura Trang
Vân Thiên Y mặc váy dài thướt tha, bước nhanh đi về phía cửa, người hầu xung quanh nhìn bọn họ làm như không thấy. Đối với bọn họ mà nói, nữ nhân này, trong tướng quân phủ là người thừa, thiếu nàng không mất cái gì, thêm người như nàng cũng chả làm sao, hiện tại đãi ngộ của chủ tớ các nàng ở trong phủ, cũng giống như ở Vân phủ người khác đối xử với Vân Tâm Nhược vậy, nay đã trả lại trên người bọn họ.
Vân Thiển Y vừa đi đến hoa viên, liền nhìn đến một nam hài tầm ba, bốn tuổi, áo bào ngắn màu nguyệt sắc, vật liệu may mặc là vân lung gấm sa thượng hạng, loại vải dệt này, đông nóng hạ mát, mặc ở trên người tựa như khoác một lớp sa mỏng, một năm chỉ có vài cuộn, một thước vạn kim, ngoài người thân phận cực cao trong Hoàng tộc, không người có thể mặc.
Đứa nhỏ cũng cảm giác được phía sau có người, quay đầu, khuôn mặt xinh đẹp, dù tuổi còn nhỏ, nhưng đã dung nhan tuyệt sắc như vậy, giữa mi tâm một đóa Bạch Liên, giống như cả người mang tiên khí, từ xa nhìn lại, giống như một tiểu tiên đồng. Thân mình nho nhỏ, tuổi nhỏ, nhưng đã mơ hồ xuất hiện một loại khí chất cao cao tại thượng, cũng không phải đứa nhỏ bình thường có thể so sánh.
Nhất định là hắn, đứa nhỏ tướng quân mang về, Vân Thiển Y chán ghét đứa nhỏ này, chán ghét khuôn mặt của đứa nhỏ, nếu hắn có thể xấu một chút, có thể bình thường một chút, có lẽ, nàng có thể bớt chán ghét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-long-pha-nguyet/256538/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.