Đỗ Thiên Lan uống một ngụm trà, trên mặt vẫn là bộ dáng cao ngạo đó, chính là trong mắt lại hiện lên một chút âm ngoan.
“Ngươi….” Cái cung nữ kia nhìn khuôn mặt âm trầm của Hoàng hậu, nhất thời sắc mặt tái nhợt như quỷ, suy nghĩ trong lòng của nàng Hoàng hậu đã biết, Hoàng hậu tuyệt đối không tha cho nàng, đều là tại nữ nhân này, Hoàng hậu chán ghét nữ nhân này, như vậy nếu nàng khiến cho nữ nhân này mở miện cầu xin, có lẽ Hoàng hậu sẽ tha cho nàng một mạng.
Mà lúc này, ánh mắt trào phúng của Đỗ Thiên Lan nhìn về phía nàng, ánh mắt kia, mang theo sự tôn quý của Hoàng hậu, còn của sự cảnh cáo của một nữ nhân. Cao cao tại thượng như vậy, khiến cho người ta không thể xâm phạm.
Nàng cắn răng một cái, ánh mắt ôm theo nỗi hận như đao nhìn về phía Vân Tâm Nhược, Vân Tâm Nhược khép hờ mi mắt, đáy lòng lại không biết vì sao mang theo một trận khủng hoảng khó hiểu, tuy rằng nàng không biết hiện tại cung nữ này muốn làm gì, nhưng nàng lại cảm nhận được sự hận ý mãnh liệt không ngừng tỏa ra từ cung nữ này.
Trong lúc người khác không chú ý, nàng nhấc chân, một phát đã vào trên bụng Vân Tâm Nhược.
“Phu nhân, tam tiểu thư….” Khuôn mặt Dịch Yên tái nhợt, khó khăn kêu. Mà Đỗ Thiên Lan lại cúi đầu, trên tóc cắm kim phượng ngọc trâm, toái ngọc lưu to che khuất ánh mắt của nàng, lại ngăn không được độ cong nơi khóe miệng. Như ý định đã thực hiện được, buồn cười, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-long-pha-nguyet/256560/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.