"Chúng ta đi thôi, Sư đệ, tình huống của hắn tốt hơn nhiều so với ngươi tưởng tượng. Nam nhân này. . . . . ." Hắn vừa nói, khẽ giương môi, "Nói thật, thân thể nam nhân này thật đúng là không phải khỏe mạnh bình thường, là người ta thấy đầu tiên đó. Chính là Vong Tình Thủy cũng không làm gì được hắn.” Dĩ nhiên, lời hắn nói là thật, không ngoa chút nào, không biết hoàng đế Nhan quốc luyện võ công gì mà lại có sức mạnh phu thường đến thế, gấp mười lần so với người thường.
Viêm Huyên nghe xong, thở phào nhẹ nhõm, không có việc gì là tốt. Đây không phải là chuyện nên giỡn, hù chết hắn, hắn cũng không có mấy tâm tình để cho bọn họ hù dọa như vậy nữa, hoàng thượng mới lên ngôi, nền kinh tế Nhan quốc đang từ từ khôi phục, một khi hoàng thượng xảy ra chuyện gì thì Nhan quốc sẽ xảy ra nguy hiểm. Cho nên, thật sự...không dám nghĩ.
Minh Phong vung tay áo, đi đến cửa cung, Viêm Huyên đi theo bên cạnh hắn, trước khi rời đi còn liếc mắt nhìn nam tử trên giường.
Bụi mù cuồn cuộn, bức tường bốn phía chất đầy hài cốt, không giống với mộng thường ngày, lúc này, mộng mang theo sự máu tanh và bi thương, Lôi Liệt nắm chặt hai quả đấm, đau đớn không biết từ đâu đến. Hắn ôm ngực, cơn đau này chạy khắp toàn thân, không cách nào khỏi hết, thậm chí càng ngày càng nặng.
Đột nhiên, đôi mắt hắn trợn to, thấy một cô gái nằm trên mặt đất, nàng nằm trên mặt đất, y phục nàng nhiễm đầy máu tươi, bóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-long-pha-nguyet/819954/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.