Bên trong Lư đinh lâu được quét dọn không còn một hạt bụi, hắn đi vào, đem cô gái trong ngực đặt lên giường, sau đó đi tới bàn trúc, nhẹ đốt hương Thanh Trữ, bên trong phòng chậm rãi tràn ra mùi thơm thoang thoảng, Lang Vương nhìn chung quanh một chút, đi tới bên giường, thói quen nằm trên đất.
Sau đó, hắn quay đầu lại nhìn cô gái trên giường, ngồi cạnh giường, nhìn khuôn mặt cô gái ngây thơ như đứa bé, hắn cúi đầu, khẽ hôn trên môi nàng, sau đó bỏ giày ra, mặc nguyên áo, nằm ở bên cạnh nàng, nghiêng người ôm thân thể người nọ vào trong ngực, tiếng hít thở nhè nhẹ truyền tới tai hắn, giống như bản ca hay nhất, làm hắn buồn ngủ theo.
Lang Vương ngẩng đầu nhìn nam nữ ôm nhau trên giường, sa màn được gió nhẹ nhàng cuốn lên, quét qua một phòng ấm áp, tất cả đều yên lặng tốt đẹp như vậy, nó cuộn tròn người, hai mắt nhắm lại, cũng dần dần ngủ.
Lúc này, bên trong lưu đinh lâu rất im lặng, thoải mái.
Phủ tướng quân, Lê Hân trở lại, liền đem mình nhốt trong thư phòng, không gặp bất cứ ai, Hạ Chi nhìn cửa thư phòng đóng chặt một chút, than nhẹ, hắn biết, lòng của tướng quân sẽ bị băng đóng, có lẽ điều này cũng cần thời gian rất dài mới được.
Thời gian là thuốc chữa bệnh tốt nhất.
Hắn xoay người, nhìn y phục trên người, ngón tay nhẹ nhàng kéo một cái, một mùi ẩm mốc đập vào mặt. Trời ạ, hôi quá đi, hắn phải tắm rửa ngay mới được.
Nhưng khi đến viện vắng kia, hắn ngừng cước bộ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-long-pha-nguyet/819996/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.