Ngoài cửa, một thân ảnh thanh nhã chậm rãi xuất hiện, giống như xuyên thấu qua mây mù, nữ tử thân ảnh yểu điệu, như mây bay nước chảy, tẫn thái cực nghiên, trừng trang ảnh cho ca phiến, tấn y hương cho phong vũ
Quần áo xanh nhạt, cổ tay áo thêu mấy đóa hoa màu hồng nhỏ, lựa mỏng phất phơ, như thi như họa, sợi tóc buông xuống, trên đầu gài một cây trâm gài tóc trân châu khắc hoa. Tinh tế mà đoan trang, khối ngọc bảo thạch trên cây trâm kia như có dòng nước chậm rãi lưu động trong đó
Nam tử quấn quít say mê nhìn dung nhan tuyệt mỹ trước mắt, đã quên chính mình, quên hết thảy, trước mắt chỉ có nữ tử tuyệt sắc này, trong lòng không còn chứa đựng bất cứ thứ gì khác
Hôm nay Vân Thiển Y không phải thẹn thùng như ở Bách hoa tiết. Không phải tùy ý như ở Vân Nguyệt các, hôm nay nàng mặc trang phục màu xanh nhạt như bầu trời, xinh đẹp không sao tả được
“Vân Thiển Y bái kiến Lê tướng quân” Thanh âm mềm nhẹ vang lên, Vân Thiển Y tao nhã hành lễ, ánh mắt buông xuống, không dám lại nhìn cặp mắt hàm chứa thâm tình kia của Lê Hân
Đáng tiếc, một nam tử tốt như vậy, bất luận quyền thế, bộ dạng hay là tài năng, đều là xuất sắc, hơn nữa thâm tình với mình như vậy, nhưng vẫn là thực đáng tiếc, nàng đã có người trong lòng, nếu không, gả cho một nam nhân như vậy, chắc chắn sẽ là hạnh phúc mỹ mãn
Tình của hắn càng sâu, lòng của nàng càng nặng nề, yêu của hắn càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-long-pha-nguyet/820292/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.