Gió trăng như khóc, lạnh lẽo như nước…..
(Nguyên văn “Khóc nguyệt như gió, lạnh lẽo như nước……” làm mình cũng bối rối quá T_T chả hiếu nữa, cứ phăng ra vậy, sr mọi người)
Bên trong phủ Tướng quân hoa nở tràn ngập, đèn cung đình màu lửa đỏ khắp nơi, còn có không ít tân khách nhao nhao ồn ào không chịu rời đi, ầm ỹ đòi nháo động phòng, xem tân nương. Hạ Chi kêu người cố gắng ngăn cản người khác xâm nhập, vạn nhất người ta vào nhìn thấy tân nương biến thành bộ dạng này, không phải sẽ loạn hết sao, không hảo ngoạn chút nào. Trên có Hoàng Đế, dưới có dân chúng , tứ hôn lần này cả thiên hạ mọi người đều biết
Nay tân nương lại đột nhiên lại là người khác, chú rể lại biến mất không thấy, nếu để cho Hoàng Thượng biết, ai cũng không gánh nổi trách nhiệm này……
Nhưng là Hoàng Thượng a, người vì sao lại viết thiếu ba chữ kia a? Lần này tốt lắm, mọi việc rối tung lên hết rồi. Vân Hồng Đào không làm sai, Tướng quân cũng không sai, ai lại dám nói Hoàng Đế sai. Nói tới nói lui. Chỉ có thể xem như là âm kém dương sai……
Chuyện này đúng là xui xẻo mà
Hạ Chi đến gần tân phòng, trong phòng ánh sáng nhu hòa, mọi thứ trên bàn đã sớm dọn xong, không hỗn loạn như vừa rồi nữa, rượu giao bôi trên bàn tỏa ra mùi hương trúc diệp từng hồi. Rượu thanh trúc của Thanh Hàn Quốc sư, lúc này lại không có người thưởng thức, đáng tiếc……
Cô gái trên giường đã sớm ngủ, tiếng hít thở đều đều không ngừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-long-pha-nguyet/820318/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.