Lúc này , trong đại sảnh Vân phủ, chỉ có Vân Tâm Nhược cùng Vân Hồng Đào người đưa lưng về phía nàng , hai người ai cũng im lặng . Vân Tâm Nhược mắt lạnh nhìn nam tử trung niên trước mắt, người này chính là người cha không phụ trách nhiệm của nàng cùng nữ tử kia . Nhớ tới mảnh sân hoang vắn , nhớ tới nữ tử đáng thương mười mấy năm bị người ta xem như không có, ánh mắt của nàng đột nhiên lãnh . Người như vậy căn bản không xứng làm cha
Vân Hồng Đào đột nhiên xoay người , cùng ánh mắt lạnh lùng của Vân Tâm Nhược đối nhau , một cái khôn khéo , một cái lạnh lùng , Vân Hồng Đào chán ghét đánh giá nữ tử trước mắt , thân thể gầy yếu , dung mạo cùng Thiển Y kém quá xa , trong mắt hắn chỉ có chán ghét , không thể chấp nhận được nữ tử trước mắt , xem nhẹ ánh mắt lạnh nhạt cùng sự bình tĩnh của nàng . Cũng quên thân thể của nàng chính là nữ nhi thân sinh của mình
Vân Tâm Nhược che giấu lạnh lùng trong mắt , cúi đầu không muốn nhìn khuôn mặt kia nữa , trong ánh mắt của người đó , nàng thấy được rất nhiều , ghét bỏ , chán ghét , hèn mọn , không hề có sự từ ái của phụ thân. Toàn là những điều không tốt , hoàn hảo , nàng căn bản không phải nữ nhi của hắn, có thể lạnh nhạt đối mắt với loại ánh mắt này , sẽ không thương tâm , sẽ không khổ sở. Nhưng là , nàng cũng thấy thực khinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-long-pha-nguyet/820352/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.