Khi trường mẫu giáo chuẩn bị đến giờ tan học, Trịnh Thành Tử đã đứng trước cổng trường để đợi đón thỏ trắng. Trịnh Thành Tử vô cùng nổi bật, đẹp trai khi đứng giữa một nhóm người toàn những người lớn tuổi tầm ngoài 50 60 tuổi lên chức ông chức bà. Có một bà tuổi tầm trung niên nhìn thấy
Trịnh Thành Tử và hỏi với vẻ băn khoăn: "Cháu đến đây để đón ai à?"
"Dạ đúng rồi ạ." Trịnh Thành Tử gật đầu.
"Cháu đến đón em hay chị của cháu phải không?"Người bà tiếp tục hỏi.
"Dạ em của cháu ạ." Trịnh Thành Tử lễ phép trả lời.
"Cháu thực sự là một đứa trẻ ngoan ngoãn, vậy còn bố mẹ cháu đâu rồi?"
" Bố mẹ cháu đi làm rồi ạ."
"Ta thấy bố mẹ cháu thực sự may mắn khi có một đứa con như cháu đấy."
"... "Trịnh Thành Tử ngước lên và lặng lẽ liếc nhìn mọi người xung quanh, rồi từ từ di chuyển vị trí của cậu đến cánh cửa gần nhất và nhìn vào phía bên trong trường.
Vào buổi chiều mùa hè, mặt trời tỏa ra một sức nóng trên bầu trời, mặt đất nóng rực và những nhân viên bảo vệ đang đứng trong phòng bảo vệ cuối cùng cũng từ từ mở cổng trường mẫu giáo, phía bên ngoài cổng thì các bậc phụ huynh đứng kêu lên: "Bố mẹ ở đây này con, đừng đi đâu kẻo lạc nhé."
Trịnh Thành Tử tận dụng lợi thế thân hình bé nhỏ của cậu và rồi nhanh nhảu đi tiến gần vào cổng hơn.
Các lớp học lớn và lớp học búp trong trường mẫu giáo đều không có người học. Bởi vì là mùa hè
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-luon-thich-em/2690334/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.