Thực chất khi Lý Minh Đường hét giá mười triệu, toàn hội trường đã mất kiểm soát rồi.
Mặc dù cái bát sứ trắng xanh này là đồ cổ, nhưng giá một triệu đã là giá trên trời rồi, bây giờ bị Lý Thần kích động tăng vọt lên tận một trăm triệu, đây không còn là vấn đề lý trí hay không lý trí nữa rồi.
Lý Minh Đường điên rồi.
Trong giới các ông lớn ở trên lầu, sắc mặt Lý Diệu Khang khó coi vô cùng.
Ông ta không ngờ thằng con trai mình lại hấp tấp như vậy.
Giá như thằng con trai ông ta học chiêu trò trước đó của Lý Thần, khi mở màn trực tiếp tăng lên một trăm triệu, thậm chí nhiều hơn, như vậy còn tốt hơn việc bị Lý Thần dắt mũi từng bước một tới bước này.
“Thằng nhóc này thật không hiểu chuyện”.
Hoắc Chấn Châu cười nói.
Ông ấy đương nhiên rất vui khi công kích Lý Diệu Khang được một đòn.
Quả nhiên, sắc mặt Lý Diệu Khang càng lúc càng trở nên khó coi hơn.
Các ông lớn nhìn nhau, lần lượt mỉm cười.
Cùng là đấu giá, cùng là giới nhà giàu.
Trước Lý Minh Đường và Lý Thần, họ đã có phán đoán riêng của mình.
“Bát sứ trắng xanh, anh Lý Minh Đường ra giá một trăm triệu, lần thứ nhất”.
“Lần thứ hai”.
“Lần thứ ba, thành công! Chúc… chúc mừng anh Lý Minh Đường”, MC hoàn toàn không dám nhìn sắc mặt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác của Lý Minh Đường, ứng phó xong quy trình liền vội vàng đấu giá vật phẩm tiếp theo.
Thấy vật phẩm đấu giá càng lúc càng ít, Lý Thần không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-may-doi-doi/780955/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.