Nội thị hầu hạ bên cạnh Thôi Quý phi tên là Lý Cao, Bạch thị nghe xong lời này, lại nhịn không được cắn môi một cái.
Thời điểm này vật như quả cam là thứ cực kì quý hiếm, triều thần trong triều có thể được Hoàng Thượng ban thưởng đều lấy làm vinh hạnh, Thôi Quý phi chỉ có hai giỏ, lúc này lại đưa một giỏ đến đây.
Trong lòng Bạch thị bất ổn, cũng không hiểu Thôi Quý phi có ý gì, đến khi Giang ma ma thưởng cho nội thị, bà ta mới lấy lại tinh thần, muốn giữ nội thị này ngồi một chút, Lý Cao lại lắc đầu, chỉ nói Thôi Quý phi sai phái hắn, sau đó vội vã rời đi.
Chờ hắn vừa đi, Phó Minh Hoa nhìn vẻ mặt phức tạp của Bạch thị: "Giỏ cam này nhiều như vậy, tôn nữ cũng không ăn hết, không bằng chia cho tổ phụ, tổ mẫu nếm thử, còn lại thì chia cho các tỷ muội."
Đồ vật hiếm quý với người ngoài, nàng lại giống như không để vào mắt, dăm ba câu liền chia đi.
Trong lòng Bạch thị bực bội, trầm mặc nói: "Nương nương ban thưởng cho ngươi, tự nhiên do ngươi làm chủ."
Mấy tỷ muội Phó gia nghe xong lời này đều có chút hưng phấn, mọi người chia cam ra, Bạch thị cho người đưa hơn phân nửa cho Phó hầu gia, nhưng trên mặt không có chút ý cười.
Đầu năm chính là thời điểm đám người náo nhiệt vui vẻ, chỉ có Bích Lam còn nằm trên giường.
Sau khi rơi xuống nước, phổi bị nhiễm lạnh ho dữ dội cho đến tận bây giờ. Giang ma ma lo lắng Bích Lam sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-menh-the-gia/1773120/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.