Nàng vẫn cảm thấy khó chịu ở mông, vô thức chạm vào vị trí cái đuôi. Tần Xước không hiểu, nắm tay nàng siết chặt ở sau eo, tiếng rên rỉ của người bên dưới hơi khó chịu. Tiếng nức nở nhỏ nhẹ rõ ràng do sảng khoái gây ra, nhưng hắn có thể nghe được sự đau đớn, lúc này hắn mới nhìn xuống cái đuôi đang lắc lư.
“Ô…” G/ậy th/ịt chạm tới chỗ sâu nhất, tiểu h/uyệt bị nhét đầy tràn không thể thêm chút nào nữa, Tần Xước lại bất động.
Nước suối tràn ra, toàn bộ mông của nàng đều ướt đẫm, cái đuôi cũng bị dính một chút khi giao h/ợp, dính thành một nhúm.
“A Tinh đứng lên, ngoan nào.” Hắn cắn cổ nàng, ôm lấy vòng eo trần trụi của nàng. G/ậy th/ịt vẫn ở bên trong, thỉnh thoảng đâ/m đến chỗ nhạy cảm, vừa cử động một chút, nàng đã rên rỉ, đau nhức khắp cơ thể.
Ráng đứng lên, nàng vịn tường, chịu đựng những cú va chạm đột ngột của hắn, bắp chân run rẩy, xuýt nữa đập vào chiếc gương dài gắn trên tủ quần áo.
Gương lạnh lẽo, nàng nhìn dáng vẻ đáng thương và vướng víu của mình trước gương, nhất thời sửng sốt, sau đó hai vú bị áp vào gương. N/úm v/ú không chịu nổi sự kích thích như vậy, sự lạnh lẽo lập tức xâm chiếm cơ thể, bộ ngực hiện thành những vòng tròn trên gương.
Cái đuôi rũ xuống g/ậy th/ịt, lộ ra mấy tấc ở giữa hai chân, cọ vào da thịt đùi khiến nàng vô cùng ngứa ngáy.
Nàng thở dồn dập, mỗi lần hơi thở phả vào gương, tạo thành từng tầng sương mù, nàng kêu càng to
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-ngan-ha-mien-mien-bang-thi-toi-hao-dich/526065/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.