Đôi tay khéo léo đưa xuống dưới cơ thể, Tạ Tinh Diêu nhẹ nhàng nắm g/ậy th/ịt, nhìn xuống dưới, g/ậy th/ịt màu trắng hồng dần dần cứng lên trong tay nàng.
Nàng vuốt ve nhẹ nhàng một cách nghiêm túc, một chút xa lạ bị sự cần cù và thật thà của nàng che đậy. Nàng không có vẻ xấu hổ khi làm những việc này, tỉ mỉ cân nhắc chỗ động tình của hắn.
Nàng nhìn bộ dáng thanh tú còn chưa trở nên dữ tợn của món đồ, không khỏi liếm môi, đôi mắt tròn xoe không ngừng đảo quanh.
“Muốn ăn.”
Hiểu được tâm tư của nàng, hai người ngồi dậy, mái tóc đen xõa tung, dung nhan xinh đẹp trở nên dịu dàng quyến rũ, nàng hé miệng cố gắng bao món đồ kia. Khác với nụ hôn và sự lướt qua trước đó, nàng ngậm hết nửa cây, nhíu mày, cảm thấy ngột ngạt.
Nàng thử vài lần, càng rất khó nuốt, nhất thời lộ ra vẻ khó xử, nước miếng dính trên môi. Nàng hít một hơi thật sâu, lại mở miệng rồi đột ngột đưa vào trong, món đồ kia lập tức chống trong cổ họng. Sự chật hẹp và nóng ẩm bao bọc, hơn nữa hàm răng nhẹ nhàng cọ xát, dụng vọng đang dâng lên khiến g/ậy th/ịt hiện ra bộ dạng hung dữ. Tần Xước thở hổn hển, sờ khuôn mặt hơi thống khổ của nàng, nói “Ngoan”, sau đó đâm vào trong.
Cổ họng đột nhiên bị đẩy, nàng bị đâm khó chịu, g/ậy th/ịt ở trong miệng làm nàng không có cơ hội khép lại. Sự khó chịu ở cổ họng khiến nàng ứa nước mắt, kêu ú ớ hai tiếng rồi nhanh chóng phun ra, ho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-ngan-ha-mien-mien-bang-thi-toi-hao-dich/526108/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.