Màn đêm không quá tối nên ngôi sao có thể thấy được rõ ràng.
Dọc theo đường phố phồn hoa gần trung tâm đại học Cambridge, người ta ngồi ở các quán bar uống rượu, giải trí, xã giao, không để ý đến sự chênh lệch nhiệt độ ban đêm.
Phía sau, có người vẫn lẩm bẩm bên tai, nói về kế hoạch đầu tư và nghiên cứu của mình.
"...Kỹ thuật quản lý đã xuất hiện xu thế dẫn đầu, đặc biệt trong lĩnh vực tài chính. Cậu có nhớ ông chủ của tôi không? Người đó thật sự lợi hại, lãnh đạo chuỗi cung ứng, ở thị trường Mỹ có phần rất lớn còn ở thị trường trong nước còn nhiều hơn một chút cơ."
"Năm nay, doanh thu toàn cầu trên diện rộng tăng trưởng, năm 2029 dự tính đạt tới 1167.5 triệu đô la... Đây là số liệu đáng tin cậy đấy." Tống Thả dán môi vào tai Lục Bắc Hoài, nói nhỏ: "Báo cáo nghiên cứu này là do tôi viết, hức, còn chưa công bố đâu."
Gió đêm thoảng qua, giọng nói nhẹ nhàng mềm mại, ngữ khí nghiêm túc, lại có vẻ ngây ngô, nghe ra sự thông minh nhưng lại đáng yêu.
Lục Bắc Hoài cõng Tống Thả trên lưng, biết rằng cậu đã say 50%, nếu không đã không để hắn cõng. 50% còn lại tỉnh táo chỉ dành cho chủ đề cậu hứng thú, lẩm bẩm không ngừng.
Lục Bắc Hoài có rất nhiều nghi ngờ nhưng chưa kịp hỏi, vốn định nghe những lời thật lòng lúc say, nhưng ở quán bar, hắn đã nghi ngờ điều đó không có giá trị tham khảo.
Hắn nâng Tống Thả, cảm giác người này cõng trên lưng rất nặng, không chịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-nguoi-e-ngai-than-kieu-the-nhuoc/2280280/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.