Khi trở lại tiểu khu, Hoắc Vọng đã cố tình đi đường vòng đến bãi cỏ dành cho thú cưng. Thú cưng ở đó có thể chạy nhảy tự do và an ninh được đảm bảo tuyệt đối, có thể nhìn thấy đủ loại thú cưng, bao gồm cả lợn và lạc đà alpaca.
Hắn đã kiểm tra rất nhiều thông tin liên quan đến sức khỏe tinh thần của động vật vào đêm qua, và cảm thấy bé con cần phải xã giao một chút..
Sắc trời vừa tối, nhiệt độ đã giảm xuống trạng thái dễ chịu. Nhiều người sẽ chọn thời điểm này để ra ngoài vui chơi với thú cưng của mình.
Cơ sở vật chất công cộng của tiểu khu này rất đầy đủ, Lâm Úc lần đầu tiên đến khu vực bên kia, cậu tò mò đến mức nắm lấy cánh tay của Hoắc Vọng và nhìn xung quanh. Lại không cẩn thận bị Alaska với chiếc mũi ướt và đánh hơi xung quanh làm cho ngã xuống.
Alaska cho rằng đây là tín hiệu mời nó đi chơi, nó càng hưng phấn hơn, r.ên rỉ lao tới, vẫy đuôi điên cuồng, thậm chí còn ngồi xổm xuống và chu mông ra hiệu mời chơi.
Lâm Úc vội vàng lùi lại một bước, lúc còn là con người, cậu cho rằng chó lớn rất đáng yêu, nhưng khi chỉ to bằng lòng bàn tay, cậu bắt đầu cảm thấy sợ hãi con chó lớn như vậy, vì trọng lượng của nó đè lên có thể khiến cậu bẹp lép bằng phẳng.
Bàn tay Hoắc Vọng nắm chặt lấy cậu, hắn nhẹ nhàng liếc nhìn Alaska. Con chó lớn mà người chủ không thể điều khiển đột nhiên biến thành máy bay bay nhảy.
Hoắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-nguoi-ghet-trong-sinh-thanh-thuy-thu-duoc-van-nguoi-cung-chieu/2756951/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.