Đồng tử Tạ Cẩn Ca chợt mở to vì động tác của nhân ngư. Thân thể hắn tạm thời không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhân ngư dùng bàn tay ướt át to lớn v**t v* nơi cằm nhẵn bóng của mình.
Cảm giác từ đôi chân cũng truyền đến, báo cho hắn biết: con nhân ngư đực này đang trong trạng thái cảm xúc ngày càng dâng cao.
Đuôi cá của nhân ngư phủ đầy những mảng vảy chỉnh tề, sáng bóng và cứng rắn nhưng vẫn trơn mượt. Qua lớp vải mỏng, những chiếc vảy áp sát da thịt, không ngừng nhắc nhở Tạ Cẩn Ca rằng giờ phút này hắn đang bị giống loài đến từ biển sâu hoàn toàn áp chế.
Ánh mắt hắn lạnh lẽo như băng, nhìn thẳng về phía nhân ngư. Nếu ánh mắt có thể giết người, có lẽ nhân ngư đã sớm bị hắn một đao một nhát mà lăng trì đến chết.
Trái ngược với sự lạnh lẽo trong mắt Tạ Cẩn Ca, đồng tử nhân ngư lại ánh lên sự tò mò xen lẫn một tia trêu đùa mơ hồ. Hắn khống chế lực đạo trên tay, dùng bàn tay có màng khẽ vuốt qua cổ Tạ Cẩn Ca, rồi lại dùng móng tay nhọn lướt nhẹ lên xương quai xanh tinh xảo.
Nhân ngư giống như đang chơi đùa với một món đồ cực kỳ thú vị. Cảm giác tinh tế, bóng loáng và đầy đàn hồi trong lòng bàn tay khiến hắn vô cùng hài lòng, vì thế càng không nỡ buông ra. Đôi mắt sâu thẳm của hắn nheo lại, ánh lên sự vui sướng đầy nguy hiểm.
Tuy nhân ngư đã cố ý hạ nhẹ lực đạo, nhưng so với giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-nhan-me-tinh-yeu-trong-pho-ban/2953758/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.