Hô……Chân Tiểu Tiểu chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí từ trong lá phổi, đồng thời cũng phun ra sự khiếp đảm và sợ hãi.
Ta không cam chịu yếu đuối chỉ vì địch nhân trở nên mạnh mẽ, ta không oán trời trách đất, ta không oán thiên đạo bất công.
Bởi, một khắc kia khi ta cầm đao, đã chú định, sẽ phá tan hết thảy!Ý ta cuồng tất đao cuồng!Toái Ma Nhận.
Trảm!Đôi mắt Chân Tiểu Tiểu biến thành một mảnh hắc ám như muốn cắn nuốt thiên địa, không thể tin được, linh hồn lại lần nữa cộng minh với truyền thừa.
Trong mắt trái, một thanh hắc đao bay ra nhanh đến không thể tưởng tượng, cùng lúc đó, dưới đáy mắt phải, ẩn ẩn xuất hiện một thân ảnh ngồi xếp bằng!Truyền thừa mỏng manh……Di chí của Ma Lập Tuyết vốn chỉ truyền thụ pháp môn tu luyện, kì binh độn giáp, đao thuật trận quyết, về phần ba tầng đao ý, thì duy có Liên Tử Trạc đang gấp gáp tụ hợp vũ khí trảm thần mới có thể hiểu rõ từng bước.
Bất đắc dĩ!Bất đắc dĩ thế nhưng còn có một người, có thể chạm đến cuồng ý của lão ma Lập Tuyết.
Ý chí phù hợp, cho nên, ở khoảnh khắc này, bốn ánh đao trong mắt đao chủ khác trên Đông Linh chợt chấn động, tất cả đều ảm đạm đi một phần, lực lượng ngưng kết rồi chuyển dời tới mắt phải Chân Tiểu Tiểu, hoá thành bóng người tĩnh mịch.
Đệ nhất đao ý, hoàn toàn phóng thích trong tay Chân Tiểu Tiểu!Phanh!Không ai nhìn thấy đao mang màu đen xuất hiện như thế nào, bọn họ chỉ nghe một tiếng nổ vang thật lớn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/746846/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.