“Phá trận pháp của nó cho ta!” Bàn tay trắng của Chân Tiểu Tiểu chỉ đỉnh tháp.
Không có Bắc Tam Tam dẫn dắt, không ai có thể lấy ra bất cứ thứ gì từ trong Hắc Tháp, cũng không biết vì sao, động tĩnh lớn như vậy mà không thấy Bắc Tam Tam và Cữu Tử Mặc xuất hiện.
Có cổ quái.
Suy nghĩ này chỉ lắc lư trong đầu Chân Tiểu Tiểu nửa giây, đã bị nàng vứt lên chín tầng mây.
Quản hắn tới hay không tới?Phàm là có trận pháp bảo hộ, thì toàn bộ đều có thể lấy lực phá pháp!Tiếng nàng chưa dứt, vô số cá sấu con vàng xanh tím lập tức ngươi đạp vai ta, ta dẫm đầu ngươi, chồng lên một tầng một tầng với tới trận pháp trên đỉnh Hắc Tháp.
Chúng nó giương răng nhọn, điên cuồng gặm răng rắc răng rắc một hồi, mới qua một khắc, kết giới màu xám bao phủ ngoài tháp bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Trải qua sáu năm chiến hỏa, bị thú hỏa ăn mòn vô số lần, hàng năm lại không ai sửa chữa, dưới sự nghiền áp của một số lượng tinh thú đáng sợ, trận pháp bảo vệ Hắc Tháp rốt cuộc hoàn toàn sụp đổ.
Bùm bùm!Trong tiếng trận phù tan biến, ngọn lửa chống cự cuối cùng dưới đáy mắt nhóm tu sĩ Phi Long Quan ảm đạm dần rồi tắt lịm.
Đã đến nước này, còn kiên trì làm gì?Bị vứt bỏ, bị vứt bỏ!Tất cả các sư huynh sư tỷ cảnh giới Ngưng khí đỉnh không ai xuất chiến, thậm chí đại sư huynh Cữu Tử Mặc và nhị sư huynh Bắc Tam Tam của chủ mạch cũng sợ chiến rụt đầu …
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/746852/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.