“Bắc sư đệ, ngươi đến rồi! Ơ? Này… Đây là sư muội mới nhập môn? Còn là Ngưng khí tầng ba?”Khoảnh khắc nhìn thấy Chân Tiểu Tiểu, trên đôi má mỏi mệt của Cữu Tử Mặc nhất thời hiện lên sự kinh ngạc nồng đậm.
“Chân Tiểu Tiểu, gặp qua Cữu sư huynh!”Bản lĩnh lớn nhất của Chân Tiểu Tiểu chính là, ở trước mặt bất kỳ người xa lạ nào đều có thể cười như gặp người quen cũ.
Sau một lát sửng sốt, Cữu Tử Mặc cũng mỉm cười ấm áp với Chân Tiểu Tiểu.
“Hoan nghênh Chân sư muội, có lẽ Bắc sư đệ đã nói hết quy củ cho ngươi rồi, hiện tại Quan chủ và trưởng lão vắng mặt, mọi việc trong tông đều do đệ tử tự giác, vậy nên vô luận muốn đổi pháp bảo, thần thông hay là nhiệm vụ tốt, hết thảy dựa vào công huân tông môn nói chuyện.
”Vừa nói, Cữu Tử Mặc vừa lấy ra một lệnh bài bằng trúc từ trong lòng ngực, đơn giản viết lên ba chữ “Chân Tiểu Tiểu”, sau đó ném vào tay Chân Tiểu Tiểu.
Vật ấy đã qua tế luyện, có thể ghi chép hoạt động hằng ngày của đệ tử Phi Long Quan.
“Về phần làm sao để kiếm công huân, ở chỗ chúng ta có vô số biện pháp, lát nữa ngươi có thể tự mình đến trước bảng nhiệm vụ xem, có rất nhiều mục mỗi ngày cần phải hoàn thành, nhằm đốc thúc đệ tử không nên chậm trễ tu hành.
”“Hiện tại, ngươi đã đạt tới tu vi Ngưng khí tầng ba, nhiệm vụ sẽ không quá khó, nhưng cũng không đơn giản.
Qua một đoạn thời gian làm quen, nếu tốc độ nhanh, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/746908/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.