Đi ước chừng hai khắc, trước mắt Chân Tiểu Tiểu bỗng chốc rộng mở sáng ngời!Quả nhiên là một tiên môn tốt!Tuy rằng là thú tông, nhưng thứ đầu tiên đập vào mắt lại là một gốc cổ thụ cứng cáp, cành lá rủ xuống, tán xanh điểm xuyết một vài đoá hoa vàng nhạt, che phủ trước sơn môn.
Gió nhẹ lướt qua, lập tức hương thơm thoang thoảng phảng phất, hoa rơi như mưa, ý cảnh tuyệt đẹp.
Trong vạn thú, long phượng dẫn đầu.
Mà trước sơn môn của Phi Long Quan, quả thực đặt một bức tượng rồng bay!Mắt nó trợn trừng, vảy lân tinh tế, hai sợi râu dài bay múa theo gió, đuôi dài uốn lượn trên mặt đất, tựa hồ đang tích tụ lực lượng, tùy thời đều có thể phi thẳng cửu thiên, hô mưa gọi gió!Khí thế uy nghiêm và túc mục đập vào mặt.
Ấn tượng đầu tiên thực vừa lòng, Chân Tiểu Tiểu cầu nguyện lần này sẽ không gặp phải một sư phụ bụng dạ hẹp hòi, dù sao đế giày cũng sắp kín mít, không đủ chỗ để viết thêm tên nữa rồi.
“Hoàng mũi to nói, đệ tử Thất Diệp Cốc được trưởng lão tiến cử thì có thể tới thú tông lân cận làm đệ tử trao đổi…”May thay, trước khi chết Hoàng Dược lão đã chuyển toàn bộ gia sản vào túi Phong Tuyết Hành Thuyền của Tiểu Chúc Chúc, cho nên Chân Tiểu Tiểu dễ dàng tìm thấy lệnh bài trưởng lão của hắn.
Cầm chặt ngọc lệnh trong tay, hít sâu một hơi, Chân Tiểu Tiểu bày ra biểu tình khiêm tốn, giơ cao tay phải, chuẩn bị gõ vang cửa lớn của Phi Long Quan.
Đột nhiên……Một đôi tay nhiệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/746910/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.