Kỳ thật từ sớm đã biết đệ tử trông rừng họ Chân tên Tiểu Tiểu, dù sao ngày Cốc chủ rời tông từng trịnh trọng dặn dò chính mình, phải bảo vệ nàng này an toàn trong cuộc săn thú.
Lúc ấy chỉ nghĩ là sư phụ có ý định thu đồ đệ.
Hiện tại xem ra……Ông trời nha! Vẫn là sư phụ tri kỷ nhất, quan tâm bản thân tỉ mỉ đến thế, quan tâm tới tận hậu viện!Nháy mắt, trong lòng Kỷ Thanh Y đã tặng sư phụ tốt của mình một vạn không trăm tám mươi sáu ngón tay cái!“Để cho một tiểu mỹ nhân yêu kiều mềm mại như vậy sống một mình tại cái nơi quỷ quái sói đói khắp nơi thế này, Hoàng sư thúc thực có chút tàn nhẫn.
”Rũ xuống mi mắt, trên khuôn mặt anh tuấn của Kỷ Thanh Y lộ ra vẻ thương tiếc.
“Có điều, Chân sư muội, ngươi không cần phải sợ hãi, bởi vì từ nay về sau, ta sẽ bảo vệ ngươi.
”Cho dù Thủy Hoặc Chi Thể không có tác dụng, Kỷ Thanh Y cũng không hề lo lắng cho mị lực của mình chút nào.
Xét thân phận, hắn là đệ tử đứng đầu danh sách truyền thừa của chủ mạch, xét dung mạo, nhìn khắp Thất Diệp Cốc không một ai có thể sánh bằng hắn.
Có hai ưu thế lớn này, hơn nữa thêm vài câu lời ngon tiếng ngọt, đã đủ để dỗ bất kỳ nữ tử nào đến mức không phân rõ nam bắc tây đông.
Khóe miệng Chân Tiểu Tiểu run rẩy.
Nếu không biết tính tình Kỷ Thanh Y, quả thực sẽ nghĩ hắn là một quân tử khiêm nhường, nhưng có những lời tố cáo đẫm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/746997/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.