"Ầm!"Một tiếng nổ lớn vang lên, Chân Tiểu Tiểu chưa kịp chớp mắt, cá sấu yêu đã như quả bóng sao su bị xì hơi, bắn phụt ra xa."Ha ha ha ha ha ha! Chỉ có tí thông minh này sao? Đáng đời mọc u đầy đầu!"Dù giận đến tức ngực, Chân Tiểu Tiểu vẫn phải phì cười với trò ngớ ngẩn của cá sấu yêu.Tên này đâm tường hết lần này đến lần khác, làm sao còn chưa nhớ lâu chút?Trong tiếng cười vui vẻ của Chân Tiểu Tiểu, cá sấu yêu đội bốn cục u xinh đẹp trên đầu, nghiến răng nghiến lợi cấp tốc trở lại vị trí cũ.
Nó ngồi trước trận, nhe răng nhếch miệng, ánh mắt cố chấp, khí thế quyết tâm không ngồi lõm mặt đất không bỏ qua!Ngươi cười cái gì? Thứ lão tử nhiều nhất là thời gian, ngươi có gan thì cả đời đừng đi ra!Vẻ mặt cá sấu yêu dữ tợn, nhìn Chân Tiểu Tiểu như nhìn kẻ thù truyền kiếp.Ấy? Thực sự ghim ta?“Không ra thì không ra!” Chân Tiểu Tiểu suy nghĩ “Dù sao chạy trốn cũng không phải phong cách của bản cô nương.
Chờ ta nhẫm nát bản mặt thối của Hoàng mũi to, ta sẽ đạp vỡ răng ngươi! Đến lúc đó ngươi đừng hòng chạy trốn! "Chạy trốn?Cá sấu yêu cạc cạc cười, lập tức run rẩy tứ chi rắn chắc của mình.Trong từ điển của lão tử chưa từng có từ đó, lão tử không chỉ không trốn, còn muốn ngủ hết thú cái xinh đẹp trong ngàn dặm núi rừng này, sinh một đàn cá sấu con, mỗi đứa cắn một miếng, sẽ có ngày nghiền vụn Khoá Sơn Đại Trận chết tiệt này, nuốt luôn cả ngươi và đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-thu-trieu-hoang/747049/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.