Sinh linh đa phần đều có dục niệm giống nhau, dục niệm là nguồn gốc của tội lỗi, trở thành động lực của tội ác. Mà thất tội, nếu muốn phân chia, cũng có thể phân thành: Một là, háo sắc không hợp lễ nghĩa, tỷ như thông dâm.
Hai là, lãng phí lương thực.
Ba là, tham lam, dục vọng chiếm hữu quá độ.
Bốn là, lười biếng phí phạm thời gian.
Năm là, thù hận mù quáng.
Sáu là, tật đố (đố kỵ).
Bảy là, kiêu ngạo tự luyến.
Những loại tội lỗi này, Đế Thích Thiên ở kiếp trước cũng từng tường tận, chính là thuyết pháp của phương tây, hắn cũng hiểu, bản thân thất tình lục dục quá ư mê hoặc với con người, bởi vậy mới từ đó mà sinh ra đủ loại tội ác. Chỉ cần sinh linh còn tồn tại, thất tình lục dục, tưạ nguồn gốc của tội lỗi, cũng sẽ không biến mất.
Ngọc Cầm dung nhập thất tình lục dục vô cực luyện trận, chỉ cần trong phạm vi nhất định, sẽ hấp dẫn tất cả thất tình lục dục chi lực, cuốn vào bên trong thân cầm. Có thể nói, nó là một kiện bảo bối vô thượng dùng để thôn phệ thất tình lục dục chi lực, nên xưng là "Thất tội", chính là danh xứng với thực.
Cảm thấy bản thân mình cùng Thất tội Yêu Cầm có cùng một loại nhịp đập huyết mạch tương liên, Đế Thích Thiên trong mắt không phỏi lộ ra một tia thần sắc thoả mãn. Liền thì thào lẩm bẩm: "Thất tội à Thất tội, đáng tiếc, ta bây giờ còn không hiểu âm luật đàn cổ, nếu không, cùng người tấu lên một khúc, không biết sẽ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-yeu-chi-to/1407227/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.