Tin tức lan truyền rất nhanh.
Hai người dùng đao đỉnh nhất lúc bấy giờ, Đoạn Thủy cùng Sương Lam sẽ trùng phùng nhau, thật sự là một chuyện lớn của giới tu hành.
Yến Hành có cảnh giới rất cao, thành danh sớm hơn, mà Trần Dật cũng tiến bộ nhanh chóng, có tiềm lực không thể đo được. Lần gần đây nhất hai người này ra tay thì cũng đã là chuyện của vài thập niên trước, bây giờ ai cũng không dám chắc chắn sức chiến đấu của bọn họ cao thấp thế nào.
Bất kể có luyện đao hay không, là linh tu hay là võ tu, mọi người đều chờ mong tận chiến nhất định sẽ đi vào sử sách này.
Nhưng mà hai người có thân phận đặc biệt, xác định nơi trận chiến xảy ra rất là phiền phức. Dù là xác định ở Liêm Giản ở Trung Địa, hay là Thương Nhai ở Tây Địa đều cũng vẻ có mất công bằng. Ở Đông Địa thì bị nhiều thế lực chia cắt, Hoàng Đế của Bắc Địa lại có giao hảo với Thương Nhai.
Cuối cùng chỉ phải xác định địa điểm ở Nam Địa.
Theo lẽ tự nhiên, người tu hành nghe được tin tức đều chuẩn bị đầy đủ hoàn thiện trận pháp, nghĩ tới nghĩ lui thì thấy ở Diệp thành là tốt nhất. Dưới chân Trọng Minh sơn là tốt nhất.
Khúc Tông chủ đã chọn xong địa điểm, gửi thư cho Thương Nhai sơn, rồi lúc xoay người thì nhịn không được tiếng thở dài, “Có thể có cơ hội đột phá, ta hẳn là nên mừng cho chàng mới phải.”
Trần Dật ôm lấy nàng ta từ phía sau, “Lo lắng làm gì, luận bàn mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vang-sang-bach-hoa-cua-nhan-vat-phan-dien/1846561/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.