Trong điện ngoài, Vương hậu và Ngũ hoàng tử cùng những người khác đã có mặt đầy đủ, lệnh cho tất cả lui ra ngoài.
Trước khi lão Công tước kịp lên tiếng từ chối đề nghị lúc trước, bọn họ đã quỳ xuống:
"Hoàng thúc, xin người hãy vì đại cục mà đồng ý đăng cơ!"
Lão Công tước nhíu chặt mày, theo bản năng lắc đầu:
"Lão Ngũ, ta hiểu rõ tính cách của mình, hai mươi năm trước còn có chút tài trị quốc, nhưng sau ngần ấy năm, ta sớm đã không còn thích hợp để làm một người cầm quyền đủ tư cách."
Năm xưa vì sự do dự, yếu kém, ngu xuẩn của mình, ông đã khiến gia đình ly tán, nhà cửa tan nát. Một kẻ như ông... sao có thể xứng đáng ngồi lên vị trí ấy?
Ngũ hoàng tử dù được đỡ dậy cũng không đứng lên, mà quay sang nhìn Quý An Lê và Lận Cảnh, hai người vốn bị hắn lấy danh nghĩa bàn chuyện đăng cơ để mời đến:
"Hoàng thúc, dù người không nghĩ cho cả tinh hệ, cũng nên nghĩ đến con trai ruột của người, nghĩ đến đường đệ An An của con chứ?"
Lời vừa dứt, những người còn lại lập tức quay đầu nhìn về phía hắn.
Đặc biệt là Vương hậu, trước khi đến bà đã cùng Ngũ hoàng tử bàn bạc. Ngay cả Thái tử ruột thịt bà cũng đã từ bỏ, huống hồ là cái gọi là ngôi vị Quốc vương này.
Hơn nữa, ngôi vị này vốn dĩ thuộc về lão Công tước chỉ là năm đó bị lão Quốc vương dùng thủ đoạn đê tiện cướp mất.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vao-ngay-xem-mat-toi-da-chon-nham-alpha-manh-nhat-tinh-te/2732727/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.