Dạo này thời thế lắm chuyện thay đổi, giống như một con nòng nọc có thể biến thành một con cóc chẳng hạn!
Ở sự đời thì ai biết trước được điều gì. Cố Phi sẽ không nói cho bác sĩ Tiêu Anh biết rằng Tần Liêm đã thích ngài ấy đâu.
Cố Phi cũng sẽ không nói cho Dịch Long Huấn biết rằng Trương Tuấn Kiện và Viễn Minh dạo này thường xuyên đánh lẻ đi "hẹn hò" mãi đâu.
Và Cố Phi cũng không nói với mọi người rằng hắn đang ăn cẩu lương đâu. Ngay cả Dịch thiếu gia dạo này cũng đi chăm người khác rồi, xung quanh hắn toàn cẩu lương. Nghĩ mà tức cái lồng ngực thật sự.
Nhưng mà khoan? Dạo này Dịch Long Huấn lại đi chăm người á? Cụ thể là chăm ai ? Chăm ai mới được cơ chứ ?
Cụ thể là có kẻ nào không sợ chết dám đến gần Dịch Long Huấn ư ? À thì...đứa không sợ chết ấy chính là Tiểu Mao Mao của chúng ta.
Cố Phi ma ma nhìn con trai nhỏ đang ở trong vòng tay người khác mà " tình mẫu" tử bỗng nhiên trồi dậy sự ghen tự.
Cố Phi cùng Viễn Minh vừa cắn bánh bao vừa nhìn đôi " tình nhân" hờ chim chuột trước mặt mình.
Cái gì mà Dịch Long Huấn để Tiểu Mao Mao ngồi trong lòng mình nghịch ngợm, còn anh đại của hắn thì lại gác cằm lên đầu người ta. Lắm lúc hôn lên cái đầu bé nhỏ đấy thế?
Êuuuu....trời sập rồi chăng?
Cố Phi nhớ không lầm, cách đây một tuần trước. Các thuộc hạ đều phải ra ngoài làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vao-trai-tam-than-tim-duoc-vo-ngoc/1824452/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.