Đột nhiên thân thể rớt xuống một vũng nước sâu.
Lâm Nhã Tịnh sặc sụa ngồi dậy, ngoi lên khỏi mặt nước, cố nhìn rõ tình hình hiện tại của bản thân.
Vừa mở mắt liên nhìn thấy mặt người đàn ông muốn sàm sỡ cô, cả thân thể theo phản xạ co rút lại một chỗ.
Người đàn ông chỉ vào cô:"Cho cưng 30 phút đồng hồ để tầm, nếu sau 30 phút mà cưng chưa tắm xong thì anh đây sẽ tắm cho cưng đấy, biết chưa hả?” Lâm Nhã Tịnh nghe được chữ có chữ không, vì một tiếng hét:"Biết chưa hả" của người đàn ông mà lật đật gật đầu lia lịa.
Đến khi người đàn ông rời đi khỏi phòng.
Lâm Nhã Tịnh mới len lén thở ra nhẹ một hơi, thả lỏng cơ thế một chút, cô không thể nghĩ nhiều thêm nữa, cô cần phải rời khỏi đây, đôi mắt đảo qua xung quanh, cô đang ngồi trên một bồn tảm lớn, xung quanh đều là bốn bức tường, không cửa sổ, không cửa thông khói...!
Lâm Nhã Tịnh thất vọng, vậy là cô không thể trốn ra khỏi đây được! Cánh cửa lại một lần nữa mở ra, Lâm Nhã Tịnh hốt hoảng lập tức co cứng người.
Người đàn ông lại một lần nữa bước vô quăng lên kệ một bộ quần áo gì đó, liếc qua cô một cái:"Còn không mau tắm, hay là ở trong này cô đơn quá, cưng thấy ngứa ngáy có đúng không? Hay để anh đây đến giúp cưng?" Lâm Nhã Tịnh lắc đầu liên tục, khó khăn thốt lên:"Tôi...tôi có thể tự tắm được"
Đọc FULL bộ truyện.
Cánh cửa lại một lần nữa đóng lại, trước khi rời đi, người đàn ông đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vat-cung-cua-cuu-gia/1237186/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.