Hắn đưa cây quạt ra thẳng về phía cằm của cô nương kia, khơi lên quan sát vẻ mặt "Sợ đến mức giống như một con nai con lạc đường" của nàng ta, lộ ra nụ cười kiểu "Ánh mặt trời ấm áp", dùng điệu vịnh* than giọng của nói: "Dung mạo cũng không tồi đâu ~" *Vịnh có thể hiểu nôm na là nói về, ví dụ; Vịnh cái quạt, vịnh con cóc.v..v. Từ điển bách khoa định nghĩa: Vịnh là làm thơ với cảm hứng hưng phấn nhằm luận bàn hoặc miêu tả cảnh hoặc người. Ngâm phong vịnh nguyệt, tức làm thơ về gió trăng lúc nhàn tản. Vịnh còn là một thể loại thơ bàn về nhân vật lịch sử (vịnh sử) hoặc miêu tả các cảnh hay sự vật v.v. - Ngâm thơ ứng khẩu để tả cảnh, hoặc ca ngợi một phong cảnh, biểu lộ một tâm trạng.*
"Công tử......" Mỹ nữ bán mình trực tiếp bị sắc đẹp dụ dỗ, mơ ước và si mê trong mắt rõ ràng đến không che giấu được.
Tạ Bích Sơ bất đắc dĩ vỗ trán, cô gái, xin hỏi đạo đức nghề nghiệp của cô đâu rồi, còn có thể yên lặng làm nữ lừa đảo hay không?
Rất dễ nhận thấy người tự xưng tiểu gia kia không bị ảnh hưởng chút nào, hắn bình tĩnh ung dung móc một chiếc khăn từ trong ngực ra, nữ lừa đảo vừa nhìn thấy thì tất nhiên mà cảm thấy hắn muốn lau nước mắt cho mình, hỏng bét là nàng lại không chảy xuống nước mắt!
Dưới không khí như vậy mà thậm chí đạo cụ cơ bản cũng chưa chuẩn bị xong nhất định chính là sỉ nhục trong kiếp sống hành nghề của nàng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vat-hy-sinh-nu-phu-ga-lan-hai-cong-chiem/1369285/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.