Editor: Lục Bình
Hoàng hậu nghe vậy trực tiếp ngây ra, có chút không dám tin hỏi: “Ngươi, ngươi nói cái gì?”
Tạ Bích Sơ cũng lười lặp lại 1 lần, chỉ bình tĩnh khẽ cười: “Hoàng hậu nương nương không hề nghe nhầm, dân nữ lưu lại Đại Hi đã lâu. Cũng đến lúc quay trở về Đại Hoàn rồi.”
Hoàng hậu bỗng nhiên không nhịn nổi đứng dậy, vội vàng một miệng phủ quyết: “Không được!”
Tạ Bích Sơ lần này ngược lại có chút nghi hoặc, nàng thấy có chút không hiểu được Hoàng hậu, theo lý hai người vì Cố Thần cũng coi như là rách mặt rồi, nhưng Hoàng hậu cơ hồ còn không có cái tự giác này.
Cố Thần muốn giữ mình lại Tạ Bích Sơ còn có thể hiểu, nhưng Hoàng hậu cũng không cho nàng đi có phải là quá kỳ lạ rồi không?
Còn không đợi Tạ cô nương mở miệng hỏi, Hoàng hậu cũng đã tự mình phản ứng lại rồi, ánh mắt có chút không tự nhiên, sau đó ngồi lại nói: “Ta thật ra rất là yêu thích ngươi. Ngươi cũng là một cô nương tốt, chuyện của ngươi và Thần nhi đều là tax in lỗi ngươi, cho nên hi vọng ngươi có thể đồng ý lời trước đó của ta.”
Bà nghĩ một chút lại nói: “Ta nghe nói ngươi là được Thần nhi đưa đến Đại Hi, nếu cứ như vậy trở về Đại Hoàn e rằng không dễ chịu, nếu ngươi trở thành công chúa của Đại Hi, nghĩ Đại Hoàn bên đó cũng sẽ không làm khó ngươi.”
Tạ Bích Sơ giựt giựt khóe môi, thì ra muốn thu nhận nàng làm nghĩa nữ là vì bồi thường a.
Đáng tiếc nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vat-hy-sinh-nu-phu-ga-lan-hai-cong-chiem/475208/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.