Trần Tử Cát đôi tay ôm ngực nhìn Lạc Kim Vũ, cau mày khó hiểu, nhưng nếu Trương Triệt đã lên tiếng, ông cũng chỉ có thể làm theo, vẫy tay, nói: “Đi theo tôi, đi lấy kịch bản.”
Lạc Kim Vũ nghe ông nói xong, đuôi mắt giương lên, còn cần đi lấy kịch bản! Nhìn dáng vẻ nhân vật này hẳn là có kịch bản riêng.
Cô cúi người chào Trương Triệt, thành khẩn nói: “Cảm ơn đạo diễn Trương!”
Trương Triệt liếc nhìn cô, khuôn mặt xụ xuống vẫy vẫy tay, nói: “Đừng cảm ơn tôi nhanh như vậy, diễn không tốt thì cút đi cho tôi!”
“Khẳng định sẽ không làm ngài thất vọng!” Lạc Kim Vũ khóe môi một câu, mặt mày nháy mắt giãn ra mở ra.
Ở Trung có 2 kiểu xưng hô, 1 là xưng hô bình thường 你 "anh, chị, em.... ", 2 là xưng hô tôn trọng hay với người mới quen biết 您 "ngài....."
Tuy rằng hiện tại trên người cô còn mặc quần áo chạy nạn của nhân vật Xuân nương, gương mặt dơ bẩn, nhưng cũng không thể che dấu sự toả sáng cùng thần thái tự tin trên gương mặt cô.
Nếu nói, một người có thể vì trang điểm cùng quần áo thay đổi bề ngoài, nhưng thần thái lại rất khó ngụy trang.
Trương Triệt nhìn người con gái trẻ tuổi có thần thái tỏa sáng đang đứng trước mắt ông, nhìn chằm chằm vào đôi mắt trong sáng ấy, trong lúc nhất thời cảm giác bản thân bị mê hoặc, cảm thấy cô gái này có thể làm được mọi chuyện!
Sự tự tin của cô ấy, câu trả lời khẳng định, làm người khác phải tin tưởng rằng cô thật sự có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vat-hy-sinh-nu-phu-nuoi-con-hang-ngay/181234/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.