Chương 16: Trừ đi mười ba centimet
Edit:Ninh Hinh
Kể từ đêm đó, Hứa Khuynh Tích hiếm khi gặp Côn Tế ở nhà, buổi sáng không dậy nổi , buổi tối đi Nguyên Dạ không về.
Sự trốn tránh này của Côn Tế ,anh hoàn toàn có thể lý giải, có thể là do cô chưa chấp nhận được chuyện phát sinh đêm đó .
Vốn dĩ, đó không phải là cách hành xử mà cô nên có.
Lúc này đột nhiên anh lại nghĩ tới vẻ mặt Côn Tế khi lên giường , hai má cô đỏ bừng, hai mắt ẩm ướt đặc biệt vô cùng quyến rũ.
Bất giác nhíu mày, tốc độ về nhà cũng nhanh hơn .
Đến trước cổng,hoàn toàn không nghĩ tới hôm nay Côn Tế sẽ ở nhà.
Cô lại giúp cậu bé nhà bên lấy chiếc máy bay không người lái, đại thụ xanh um , cành lá tốt tươi, cánh tay mảnh khảnh của cô đang tìm kiếm giữa những chiếc lá, đôi chân ở trên cầu thang dịch tới dịch lui.
Hứa Khuynh Tích chậm rãi đi tới, ngẩng đầu nhìn cô, anh nhẹ giọng nói: "Để tôi giúp em."
Côn Tế không ngờ hôm nay anh lại tan học sớm, dừng một chút, cô lạnh nhạt nói: "Không cần "
Cuối cùng cũng chạm vào một bộ phận của chiếc máy bay không người lái , cô bất chấp tất cả dùng lực lôi nó ra bên ngoài , cánh tay theo đó cũng bị cây nhỏ cắt qua vài đường.
Hứa Khuynh Tích vừa thấy liền cau mày .
Hoàn toàn không để ý, Côn Tế cầm lấy chiếc máy bay không người lái leo xuống thang .
"Này, kỹ thuật điều khiển của em có thể cải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vay-tich/2339009/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.