-”Chủ Tịch, em nộp tài liệu”
Tuyết Nhi nháy mắt tinh nghịch.
-”Làm gì có tài liệu nào em cần nộp?”
-”Ha, bị anh bắt thóp rồi…em cần nộp cái này, hehe…”
Nhi kiễng chân, khẽ chạm vào môi người yêu. Tú theo lệ cũng đáp trả; anh và cô hôn nhiệt thành, nhưng sao, hôn…cũng chỉ là hôn?
Anh không thể lý giải nổi, tại sao cơ thể lại phát sinh cảm xúc mãnh liệt khi bên người được coi là em dâu mình, còn bên người tri kỉ bao năm…???
Anh là loại đàn ông khốn nạn tới thế sao?
Thấy người yêu ngẩn người, Nhi vỗ về:
-”Sao vậy? Lại đau đầu à? Có những chuyện không nhớ được thì đừng cố…”
-”Anh xin lỗi, để em thiệt thòi rồi.”
-”Không sao, chúng ta đã bắt đầu lại từ đầu, không phải vẫn tốt đấy sao? ”
-”Anh sẽ cố gắng nhớ ra em…”
-”Thực ra, em lại thích anh như này hơn đấy!”
-”Thật sao? Anh của trước kia không tốt sao?”
-”Anh…”
Anh của trước kia bận rất nhiều việc…Anh của trước kia là một chủ tịch huyền bí, ít người biết tới, anh của bây giờ lại nhiệt tình thân thiện với nhân viên…Anh của trước kia cùng em lớn lên nhưng anh của trước kia không bao giờ dỗ dành em, anh của trước kia chưa từng yêu chiều em, anh của trước kia luôn bực tức khi em đi cùng người khác, muốn giữ em bên mình nhưng lại chưa từng dẫn em đi chơi…
Nhưng cô không muốn nhắc lại những thứ không vui đó, đành lập lờ:
-”Anh của bây giờ đẹp trai hơn nhiều…”
Là sự thật thôi, anh ấy từ ngày đó, cô luôn cảm thấy rất khác…ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-di-anh-noi-day-em-van-doi/405826/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.