Hạ Dịch Nặc bật cười khanh khách, nhiệt khí thở ra đều phun lên bên tai Lương Giác Quân, sau đó buông hai tay ra, giống như làm ảo thuật mà từ sau lưng Lương Giác Quân lấy ra một cái hộp hình chữ nhật nho nhỏ xinh đẹp, dùng ánh mắt tỏ ý nói Lương Giác Quân mở ra.
Lương Giác Quân nhướng mày, mở hộp ra, ánh mắt lập tức sáng lên.
Trong hộp là một con dấu, ấn thạch đơn giản, không có những trang trí dư thừa, lại có vẻ thuần nhã ôn nhuận. Bên cạnh con dấu là một hộp mực chu sa tinh xảo để đóng dấu.
Lương Giác Quân quay đầu nhìn thoáng qua Hạ Dịch Nặc, Hạ Dịch Nặc mỉm cười rút một tờ giấy từ trong hộp giấy của máy đánh chữ ra, đưa cho Lương Giác Quân.
Lương Giác Quân cẩn thận từng li từng tí mà cầm lấy con dấu kia, nhẹ nhàng thấm một chút mực đóng dấu, Hạ Dịch Nặc cầm chặt lấy tay Lương Giác Quân, hai người cùng dùng sức, đem con dấu đặt trên mặt giấy.
Trên tờ giấy trắng, Lương Giác Quân, ba chữ triện màu đỏ thắm hiện ra. Chữ ngay thẳng nét tròn trịa, đường cong đều đặn mà uyển chuyển, duyên dáng mà thông thấu.
Lương Giác Quân kinh ngạc: "Chính ngươi khắc sao?!"
Hạ Tiểu Bảo đắc ý: "Ân!"
Lương Giác Quân rất kinh ngạc, sự vui mừng bùng nổ trong lồng ngực.
Hạ Tiểu Bảo khoe mã: "Có phải rất lợi hại hay không?"
"Cho nên mấy ngày nay vẫn luôn bận rộn chuyện này sao? Lấy Mộc Mộc làm cớ, trốn về nhà len lén
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-keu-mua-ha/1582975/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.