Hai tay Mạch Thế Ninh giơ loạn lên không trung tạo thành một cái khung hình, nhắm ngay Lương Giác Quân trên sân khấu, nói: "Khi ngươi gặp một người ngươi thực sự yêu thương, cả thế giới liền bị ấn nút tắt tiếng, thời gian cũng sẽ dừng lại. Ánh mắt của ngươi đi theo thân ảnh người kia, điều chỉnh tiêu điểm, tự động mở ra chức năng xóa phông, tách! Đây chính là tình yêu trong mắt nhiếp ảnh gia."
Lý Mộc dường như đang có chuyện suy nghĩ: "Nhưng mà, phần lớn những người thương thầm chỉ có thể từ dưới sân khấu nhìn lên."
Mạch Thế Ninh khoanh tay, miễn cưỡng nói: "Muốn bắt được khung cảnh như thế nào, cần dựa vào khoảng cánh, góc độ cùng kỹ thuật. Không muốn nhìn lên, vậy liền nghĩ biện pháp đề nhìn thẳng."
Lý Mộc giống như bị dội một gáo nước lạnh: "Mạch Mạch tỷ, sao ngươi lại biết nhiều thứ như vậy"
Mạch Thế Ninh thờ ơ phất tay: "Oh! Danh tiếng của ta trên giang hồ, được xưng là, tình trường Quỷ Kiến Sầu."
Lý Mộc nhịn không được bật cười: "Vậy còn ngươi và Quý Khang ca?"
"Chúng ta?" Mạch Thế Ninh giật mình, "Chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau, là trộn lẫn giữa thân tình, tình bạn và tình yêu, thứ tình cảm phức tạp nhất của nhân loại."
Lúc tan cuộc, Hạ Dịch Nặc và Trương Quý Khang vội vàng rời đi trước để lấy xe, Lý Mộc oán giận: "Lấy xe mà thôi, gấp gáp như vậy làm gì?"
"Ngươi không hiểu đâu. Bởi vì ngoài trời quá lạnh, trong xe cũng lạnh, phải đi trước khởi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-keu-mua-ha/430666/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.