Ngày hôm sau Lý Thiên Thuỷ dậy sớm, đầu tiên anh chạy bộ một vòng, sau đó trở về ngồi vào bàn ăn vừa ăn vừa trò chuyện với mẹ Lý, tiếp đó tắm rửa, thay quần áo chỉnh tề, chuẩn bị đến Thiết bị vệ sinh Lương Thực để tìm Lương Minh Nguyệt.
Đêm qua anh và Lý Thiên Vân đã nói chuyện một tiếng đồng hồ, họ không thể cắt đứt mối làm ăn với nhà họ Lương được, bởi vì bồn cầu của nhà máy nhà họ đã ra mắt và được thị trường công nhận. Thứ nhất, về cơ bản không có vấn đề gì về chất lượng, thứ hai, thiết kế đơn giản, trang nhã, giá cả vừa phải nên rất được giới trẻ ưa chuộng.
Sở dĩ có kết luận này là vì từ khi bồn cầu của nhà họ Lương được trưng bày, những chiếc bồn cầu khác cùng giá bán rất chậm. Hơn nữa, phản hồi từ đại lý cũng chỉ định bồn cầu của xưởng nhà họ Lương.
Đầu tiên, Lý Thiên Thuỷ tìm đến một cửa hàng in trong thị trấn, in từng mẫu đơn đặt hàng, đơn tiêu thụ và các tài liệu khác mà Lý Thiên Vân đã gửi cho mình, cho vào túi hồ sơ rồi mang đến Thiết bị vệ sinh Lương Thực.
Anh muốn thuyết phục Lương Minh Nguyệt một lần nữa, rằng anh không muốn từ bỏ Lương Tị, cũng không muốn từ bỏ sự hợp tác với nhà máy của họ.
Còn chưa đến nhà máy, từ xa anh đã nhìn thấy một số người trong trấn đang đứng tranh cãi với Lương Tị và Chu Toàn trước một chiếc xe kéo lớn chất đầy hàng hóa.
Lý Thiên Thuỷ xuống xe máy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-nguoi-toi-yeu/1756248/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.