Một giờ sáng, Lương Tị lái xe đến nhà của Lý Thiên Thuỷ. Mặc dù cô biết rằng Tưởng Kình trọng sĩ diện, sẽ không làm gì cả, nhưng nếu không đến gặp anh thì cô sẽ luôn thấy bất an.
Lý Thiên Thuỷ nhận cuộc gọi, đi xuống mở cửa, hai người đứng đó trò chuyện vài phút.
Lương Tị cảm thấy đã đến lúc nên về, cô nói: "Em chỉ muốn đến gặp anh một chút thôi."
"Không sao đâu."
"Ừ, vậy em về đây."
Lý Thiên Thuỷ đứng che bóng nhìn cô, gật đầu.
Lương Tị đưa tay lên vuốt mặt anh, anh áp mặt vào lòng bàn tay cô. Lòng Lương Tị mềm đi, mỉm cười với anh.
Lý Thiên Thuỷ hôn lòng bàn tay cô, sau đó hôn cổ tay cô, Lương Tị xoa mặt anh, nhẹ nhàng ôm anh vỗ về.
Lý Thiên Thuỷ nhẹ nhàng gọi tên cô: "Lương Tị."
"Ừ, em đây." Lương Tị nhẹ giọng nói: "Em luôn ở đây."
Lý Thiên Thuỷ mỉm cười, "Anh biết."
Lương Tị nhìn anh, "Chúng ta ngay thẳng, không làm điều gì có lỗi với bất kỳ ai."
Lý Thiên Thuỷ lại nhìn cô, "Ừ, anh chưa bao giờ hối hận."
Lương Tị gật đầu, tim đập thình thịch hỏi anh: "Có cần em đi lên với anh không?"
Lý Thiên Thuỷ hít một hơi thật sâu, trả lời: "Cần. Nếu nó thuận tiện cho em."
"Em tiện mà." Lương Tị không ngại ngùng gì nói.
Lý Thiên Thuỷ dẫn cô lên lầu, Lương Tị nắm lấy bàn tay đẫm mồ hôi của anh, gọi nhỏ: "Lý Thiên Thuỷ."
"Ừ, anh đây." Lý Thiên Thuỷ quay đầu lại nhìn cô.
"Em muốn cùng anh..." Lương Tị bạo dạn mà cuồng dã nói: "Làm tì.nh."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ve-nguoi-toi-yeu/388207/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.