9.
Buổi tối thứ sáu.
Tôi đang ngồi trong phòng giải đề, chợt nhận được cuộc gọi từ số lạ.
“Tống Vi Ân, đến Queen Club đón bọn tôi, tôi và Giang Hoài đều uống rượu, không lái xe được.”
Hóa ra là Trần Mễ Lộ.
Tôi chưa kịp trả lời, cô ta đã cúp máy.
Tôi nhíu mày, đứng dậy đi tìm tài xế Lưu, nhưng mẹ tôi nói ngày hôm qua tài xế Lưu đã đưa bà Giang đi tham gia hội thảo ở thành phố lân cận chưa về.
Không còn cách nào khác.
Tôi đành vội vàng ra ngoài bắt xe taxi, đến địa chỉ Trần Mễ Lộ nói.
Tôi đứng bên ngoài Queen Club một lúc lâu, Trần Mễ Lộ mới nghe máy.
“Cô Trần, tôi tới rồi.”
Giọng Trần Mễ Lộ nghe có vẻ lười biếng, thích ý:
“Ồ, bọn tôi thuê phòng rồi, không về nữa. À này… Tống Vi Ân, cô mua giúp tôi cái đó nhé?”
Tôi trầm mặc một lúc, rồi hạ giọng hỏi: “Cái gì?”
“Là cái đó đó.”
“Băng vệ sinh?”
Cô ta cười khẩy, chế nhạo:
“Giả bộ ngây thơ gì chứ, là Durex.”
Tôi c-h-ế-t trân tại chỗ, một lúc lâu sau mới tìm về tâm trí.
Cuộc gọi đã bị cúp từ bao giờ.
Tôi vốn nghĩ mình đã chuẩn bị tâm lý, sẽ không để ý.
Nhưng giờ đây trong đầu lại tự động hiện lên những hình ảnh thân mật, ân ái của Giang Hoài và Trần Mễ Lộ.
Nỗi đau âm ỉ lan ra trong tim.
Như có thứ gì đó đang cắt xé trái tim, làm tôi muốn lập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-an-lam-loan-loan/2384326/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.