Hết tết ông Táo, mọi việc hanh thông, không có gì kiêng kỵ, từ dựng vợ gả chồng cho đến làm ăn mua bán, rồi các buổi lễ nghi cúng bái hai bên Phật - Đạo, đều được diễn ra trong những ngày này.
Bầu không khí tưng bừng náo nhiệt, niềm vui ngập tràn, đây cũng là thời điểm rộn ràng nhất trong năm.
Con rể Tôn Hành Ông mở trại ngựa ở núi Lang Tâm.
Mấy bữa trước có lấy xe cao chở một con lợn rừng qua nhà cha vợ, chả biết đi đứng va vấp kiểu gì mà đâm hỏng nửa bức tường viện của Tôn gia.
Hôm đó nhân lúc trời quang mây tạnh, tuyết ngừng gió nghỉ, tốp đàn ông của đoàn ngựa thồ hô hào nhau tới nhà mổ lợn Tết.
Gia Ngôn cực kỳ phấn khích, có lẽ do hồi nhỏ cậu nhóc cảm thấy, tên đồ tể tay cầm đao nhọn là nhân vật vô cùng ghê gớm.
Khi đuổi theo Hách Liên Quảng ra cửa, Lục Minh Nguyệt ngăn cậu lại.
"Chỗ toàn máu me không, có gì tốt lành đâu, coi chừng buổi tối gặp ác mộng đấy."
"Mẹ cho con đi xem đi mà." Gia Ngôn kéo tay áo Lục Minh Nguyệt.
Lục Minh Nguyệt không chịu nhượng bộ, nghiêm mặt nói: "Về phòng học thuộc rồi viết chữ đi, không thuộc thì đừng hòng ra ngoài."
"Mẹ, mẹ, con hứa khi nào xem xong sẽ về học thuộc mà." Gia Ngôn giơ tay, "Con chỉ đi xem nửa tiếng thôi, con thề."
"Tôi sẽ trông Gia Ngôn, chỉ cho nó chơi trong nhà, không dính đến máu tanh đâu." Hách Liên Quảng cố ý bênh vực cháu, thế nhưng mặt mày Lục Minh Nguyệt vẫn cứ lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-bac-xuan-thien-thu/1756402/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.