Cồn cát nhấp nhô kéo dài như khuôn ngực người phụ nữ thở những nhịp êm ả trong từng luồng gió mặn, gai lạc đà xám xanh in những cái cái bóng dài ngoằng xuống mặt đất.
Lý Vị dõi mắt trông về phía xa, Xuân Thiên thấy sắc mặt hắn trầm tĩnh như nước, hai đầu khẽ mày chau lại với nhau một cách khó nhận thấy, nàng chẳng rõ có chuyện gì, bèn hỏi lại: "Đại gia?"
Nơi xa nhất mà mắt có thể nhìn thấy của trời xanh cát vàng, đằng sau cụm mây xám trắng, đột nhiên hiện rõ một chấm đen như mực, rồi lại bất thình lình biến mất sau tầng mây.
Lý Vị ngoảnh đầu lia mắt cực nhanh tới chỗ đội lạc đà, hàng ngựa thồ dịu ngoan chạy dài mấy dặm, ong ruồi bay vo ve tứ lung tung.
Nhóm thương nhân gom góp chút ít sinh lực giữa cái gió không ngừng thổi khí nóng đến, tụ tập tốp năm tốp ba tại một chỗ tán gẫu.
Hắn quay trở lại bên cạnh nàng, giọng như căng ra: "Con đường phía trước e là sẽ có biến."
Xuân Thiên thấy tay hắn nắm túi mũi tên trên hông, lòng nàng dâng nỗi bất an, câu hỏi chưa thốt khỏi miệng thì chợt một tiếng kêu sắc bén xa xăm của chim cắt đã xé toạc mây dội đến.
Giương mắt nhìn ra xa, chỉ thấy giữa nền trời xanh có một chấm đen lao cực nhanh từ sau tầng mây xuống, khoảng cách càng ngày càng gần, tốc độ mỗi lúc một xiết.
Trên không trung bất ngờ xuất hiện hai cái cánh, hóa ra là một con chim ưng đang vỗ cánh bay tới chỗ đội lạc đà.
Mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-bac-xuan-thien-thu/1756442/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.