Tần Hàm Lạc hôn thật sâu người dưới thân, điên cuồng đoạt lấy đôi môi đang dây dưa kia. Mễ Tiểu Nhàn cả người mềm nhũn, hai gò má ửng hồng, thân thể dưới sự kích tình như lửa của cô dần dần chìm đắm. Hai tay cô tỉnh thoảng dịu dàng vuốt ve tóc em, cổ em. Tần Hàm Lạc bị lạc trong hương bạc hà, ngọn lửa trong lòng càng ngày thiêu đốt càng cháy to. Cô như một người khát nước lâu ngày, nay không biết mỏi mệt đòi lấy dòng nước ngọt lành. Môi cô bỗng nhiên lướt qua khuôn mặt nhẵn nhụi hồng hào của Mễ Tiểu Nhàn, dịu dàng ngậm lấy vành tai mềm mại của em, mút vào. Hơi thở nóng rực của cô phả bên tai em, cảm giác ngưa ngứa nhè nhẹ lan tràn toàn thân thể, Mễ Tiểu Nhàn run lên, gần như muốn kêu ra tiếng, nhưng đôi mi em lại khẽ nhíu lại, cắn chặt môi.
Tần Hàm Lạc không thoả mãn với sự thân mật ít ỏi thế, nụ hôn của cô càng thêm nhiệt liệt, càng ngày càng vội vàng. Hai tay cô cách làn váy ngủ, lướt theo đường cong duyên dáng của em, không ngừng chạy loạn trên thân thể ấy. Những nụ hôn dày đặc rơi như mưa khắp nơi, dừng lại trên cổ, bả vai em. Cô nhẹ nhàng liếm mút xương quai xanh tinh xảo . Bỗng nhiên, cô nhấc váy ngủ của em lên, hai bàn tay như chú cá lần theo đùi em tiến về phía trước. Cảm giác nhẵn nhụi bóng loáng khiến Tần Hàm Lạc kích động khó kiềm chế. Thân thể Mễ Tiểu Nhàn hơi căng thẳng, rốt cuộc kìm không được, từ khoé miệng bật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-chanh-bac-ha/978373/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.