"Ngày mai có đi tập gym không?" Tối thứ sáu, Trương Tử Toàn gọi cho Tần Hàm Lạc.
"Không muốn đi." Thanh âm Tần Hàm Lạc ở đầu bên kia nghe hữu khí vô lực.
"Hừ, biết mày không nhiệt tình lắm mà." Giọng Trương Tử Toàn tràn ngập khinh bỉ: "Như thế cũng tốt, cuối tuần này tao có thể an tâm hưởng thụ thế giới của hai người với Huyên Huyên."
"Ừ."
"Mày làm sao thế? Giọng kiểu vậy, không phải bị bệnh đấy chứ?"
"Có mày mới bệnh." Tần Hàm Lạc uể oải lật người, vùi mặt vào gối: "Có điều nếu nói theo mức độ nào đó thì quả thực thân thể tao rất tốt."
"Vậy chắc là tâm bệnh hả?" Trương Tử Toàn há miệng cắn một miếng táo lớn, sau đó nói: "Bệnh của mày chắc giống bệnh của tên Triệu ngu ngốc kia đây mà. Được rồi, tao không có hứng nghe."
"Tao cũng đâu định nói!" Tần Hàm Lạc tức giận đáp.
"Mày thử hung dữ với tao xem! Đại mỹ nhân yếu đuối như tao sinh ra là để người ta nâng niu."
"Mày đừng làm tao buồn nôn nữa, sao tối đó không say chết với tên Triệu ngu ngốc luôn đi!"
"Nhìn mày đi, người ta muốn kết hôn, mày trút giận lên đầu tao làm gì, cũng đâu phải là tao kết hôn với nàng." Trương Tử Toàn thở dài, chậm rãi nói: "Mày sao giống con lừa quá vậy, lâu như thế mà vẫn cứ quanh quẩn một chỗ. Nhóc à, mau trưởng thành đi, mọi thứ chỉ như mây khói thoáng qua trước mắt, aish! Đưa mắt nhìn khắp thế gian, nơi nơi đều là hoa, có hoa sen thuần khiết, có mẫu đơn diễm lệ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-chanh-bac-ha/978388/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.