Mãi cho tới khi Giả Dung cưỡi mây đi xa, bọn họ vẫn còn quay đầu nhìn ra phía sau.
Kế tiếp Giả Dung mang theo một đám cử tử đi tới khách sạn nơi thành nam.
Đem bọn họ thả xuống trước cửa, Giả Dung nhìn sắc trời, liền rút nhỏ đám mây nằm lên, để Du Chuẩn dùng kết giới che giấu biến mất trong tầm mắt mọi người.
Trong khách điếm tụ tập thật nhiều cử tử, nhìn thấy nhóm cử tử bước xuống đám mây, vô cùng hâm mộ.
Giả Dung vừa đi, bọn họ lập tức vây quanh hỏi han đủ loại vấn đề, cũng kể lại những gì mình gặp được trong kinh cho đối phương nghe qua.
- Vị công tử kia không thường xuất hiện, các ngươi vừa đến liền gặp được hắn, thể nghiệm cưỡi mây, thật sự là vô cùng may mắn!
Mấy người nghe được cười cười không nói.
- Nhé, có thể đem Giả công tử nhà chúng ta phán trở lại!
Giả Dung vừa thay đổi diện mạo đi vào trong nhà, hai tai liền nghe được lời nói giống như oán phụ của Trầm Nhược Hư.
Hắn đưa mắt nhìn lại thấy Trầm Nhược Hư khoanh tay trước ngực dựa vào lan can, hai mắt sâu kín nhìn mình, hiển nhiên là một nam oán phụ, nhất thời buồn cười, bật cười thành tiếng.
- Đệ chê cười ta, ta tức giận.
Trầm Nhược Hư ngoài miệng nói là tức giận, ánh mắt dịu dàng xuống dưới, khóe môi hiện nụ cười yếu ớt.
Giả Dung trêu chọc:
- Tại hạ nguyện mặc cho Trầm công tử xử trí, Trầm công tử đừng tức giận có được không?
Thân hình Trầm Nhược Hư chợt nhoáng lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-dien-thuong-nhan-gia-dung/185126/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.