Trong đầu chợt nổ vang, sắc mặt hai người Dương Bái đại biến.
Trong lòng khẩn trương, còn chưa nghĩ ra bước tiếp theo nên làm như thế nào, tiếng cười duyên mỵ hoặc tận xương của nữ tử vang lên ngay bên tai.
- Dương công tử, Lý công tử.
Nữ âm kiều mỵ như tình nhân thân mật, nỉ non bên tai bọn họ, nhu tình hàng vạn hàng ngàn.
Nhưng Dương Bái cùng Lý Nhược Quang nghe được, da đầu run lên, sinh lòng hàn ý.
Sợ hãi bị lửa giận áp chế lúc này như nước sông vỡ đê, xông thẳng lên não.
- Huyết nhục của hai vị công tử thật thơm, để ta nếm thử hương vị được không?
Tiếng cười nữ âm dễ thương, dùng ngữ khí khờ dại nói ra lời nói làm người bị dọa phá mật.
- Hương vị trái tim ngon nhất, thịt hai má tối non, bắp thịt chân tay có lực đạo. Ai nha, thật buồn bực, trước nên ăn chỗ nào mới tốt đây?
Bách Linh ngồi xếp bằng, đầu ngón tay khẽ động, bắ n ra hai đạo quang mang dây thừng, theo động tác trên ngón tay nàng dây thừng di động trên thân thể hai người Lý Nhược Quang.
Ảo thuật, bọn hắn cảm giác có vật gì đó thật băng sương, lạnh lẽo như lưỡi rắn li3m lên da thịt mình. Ướt át, mang theo mùi hôi thối khiến người ghê tởm muốn phun.
- Không, không.. đừng ăn chúng tôi..
- Quỷ đại nhân, ngài đại nhân có đại lượng, tha chúng tôi một mạng đi! Ngài muốn ăn ai chúng tôi giúp ngài bắt tới.
Nương theo sau một cỗ mùi khai nước tiểu, không ngừng có chất lỏng chảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-dien-thuong-nhan-gia-dung/185138/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.