Trong mắt Giả mẫu bắ n ra ánh lửa oán hận, đồng thời nước mắt rơi như mưa. Bà run rẩy khóc ròng:
- Mẫn nhi, Mẫn nhi đáng thương của ta, đều là lỗi của mẫu thân, coi trọng độc phụ như vậy làm chị dâu của con.
Trước khi Mẫn nhi lấy chồng, thân thể luôn tốt lắm. Bà luôn cảm thấy kỳ quái, vì sao sau khi gả vào Lâm gia trái lại chậm rãi hư nhược rồi, nguyên lai là Vương thị hạ độc hại nàng sao? Lại nghĩ tới cháu ngoại chết trong tay Vương thị, Giả mẫu còn cho rằng vừa rồi cha con Giả Xá đánh Vương thị còn nhẹ, dám hại Mẫn nhi, nên bóp ch ết.
Trong miệng không ngừng mắng Vương thị, Giả mẫu vừa khóc vừa lật sách xem. Biết được cả Trương thị lẫn Giả Hô đều bỏ mạng trong tay Vương thị, trong đầu Giả mẫu từng đợt mê muội, kêu người cởi trói cho cha con Giả Xá.
Lúc này hai người mở ra quyển Vương thị truyền kỳ còn lại cùng lão thái thái cùng nhau xem nội dung mặt sau.
Trong sách Tây Liên đi Giang Nam không lâu, nữ nhi của Vương thị tiến cung được phong phi, triệu Vương thị vào cung yết kiến.
Gặp xong nữ nhi, trên đường xuất cung Vương thị ngẫu nhiên gặp được hoàng đế.
Lúc này Vương thị chỉ gần ba mươi, bởi vì dưỡng được tốt nên mềm mại tươi trẻ như nữ tử hai mươi. Diện mạo ả vốn không tầm thường, theo tuổi tăng lớn cả người càng tản ra thành thục. Hoàng đế thấy nàng, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm.
Tia kinh diễm này bị Vương thị phát hiện,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-dien-thuong-nhan-gia-dung/2168705/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.